- Đăng Bởi: Dâm Cô Nương
- Lượt Xem: 2342 Lượt
i không thể nổi gỡ ra cho nổi. Khác với chiếc giường của Hùng ở phòng bên chỉ trãi chiếu, giường chị Hậu có trãi một tấm nệm cũ tuy rằng không được dày cho lắm nhưng cũng khá ấm êm, mềm mại trên phủ lớp drap màu trắng đã ngã sang màu cháo lòng dù là vậy nhưng rất sạch sẽ, đàng hoàng. Khi Hùng dìu đỡ chị gái nằm xuống giường thì bất ngờ không biết cố tình hay vô ý mà chị lại không buông tay ra khỏi người nó thành thử ra lại kéo nó xuống luôn nằm rạp lên trên người chị và chỉ trong giây phút thôi, không cần phải đắn đo nghĩ suy, bỗng dưng nó cúi xuống âu yếm hôn từng cái một lên mái tóc êm ái, mượt mà của người chị gái hai mươi hai tuổi thân yêu thương mến. Nó vừa hôn chị vừa hổn hển thở dốc còn chị nó tuy men rượu đã bắt đầu hoành hành trong người nhưng dẫu sao thì chị cũng nhanh chóng nhận định được hành động lúc bấy giờ của thằng em quả là không nên và không những thế mà còn là tội lỗi, loạn luân nhưng một chị Hậu khác trong cơ thể chị đã khống chế bắt buộc chị phải lặng yên đồng tìmh với những gì thằng em đang làm. Thấy chị cứ trơ ra chẳng khác gi tượng đất như là thực sự chẳng hề có một thái độ, hành vi nào gọi là đồng cảm đồng tâm cả khiến cho Hùng cũng dần dần giảm đi hứng thú vả lại tự nhận thấy hành động của mình chính xác một trăm phần trăm là ngang nhiên xâm phạm, chiếm đoạt chị, là không tôn trọng chị, là làm tổn thương đến chị thành thử ra nó thôi không hôn chị nữa, nó ngồi dậy và trong lúc sắp sửa tạm biệt chị để đi về phòng thì lại đến lượt chị Hậu bỗng dưng ngồi bật dậy ôm chầm lấy em trai. Lúc này, Hùng cảm thấy dường như khắp cả người nó đểu bị kích thích một cách mạnh mẽ vô cùng đến nỗi hoàn toàn không có gì có thể chống đỡ lại cho được ; nó vòng hai cánh tay lực lưỡng ôm vòng qua vầng lưng mềm mại của chị nó và chị thì với vẻ ngượng ngùng, xấu hổ úp mặt vào vai nó…
-Chị ơi, chị có thể…cho phép Hùng thay anh Lâm…yêu chị được…không?-Húng dạn dĩ thốt lên bên tai chị.
-Ôi chao…sao mà như thế…được nhỉ? Hùng…có kín…miệng không vậy?- Lẽ đương nhiên nó rất thừa hiểu câu hỏi của chị vốn dĩ có ý muốn nó đừng có bép xép nhiều chuyện kể hành nói tỏi.
-Hùng nè…đêm nay dẫu cho…hai chị em…mình có làm gì…với nhau đi chăng nữa thì cũng phải cẩn thận không cho bất kỳ một người nào…biết cả nhất là…dì Phương. Dì sẽ…cạo đầu…tụi mình đấy!
Cuối cùng, mặc dù chị không đề cập gì đến chuyện chị có đồng ý yêu Hùng hay không thế nhưng nó lại ngầm hiểu rằng chị đã bật đèn xanh đồng ý cho phép nó rồi thì phải, dẫu biết vậy nhưng nó cũng hỏi :
-Hùng…hôn chị…nghe?
Với cử chỉ ngường ngượng, chị Hậu cúi mặt xuống như là để vừa né tránh nó vừa đón nhận nó trong lúc ấy thì Hùng chủ động âu yếm, nhẹ nhàng hôn lần lên mái tóc óng ả, mượt mà từ đấy lần xuống hai bên mang tai, vầng tràn, cặp mắt, hai gò má, vầng cổ, vầng gáy…Chợt chị bảo nó đi ra gian nhà ngoài vặn bớt tim ngọn đèn dầu lớn treo chính giữa nhà vì chị cảm thấy còn sáng quá, nó nhauh nhảu bước mấy bước ra ngoài vặn bớt tim đèn xuống, nhân đó nó cũng coi cửa nhà đã được cột khóa cẩn thận hay chưa rồi háo hức trở vào phòng ngủ chị Hậu, vòng tay ôm lấy chị. Không gian lúc này có phần mờ mờ tối hơn lúc nãy nhưng cũng không phải là tối mịt đến nỗi không thấy được dung mạo của nhau ; chẳng hiểu sao hiện giờ khi chuẩn bị lâm trận thì cả chị lẫn em đều cùng run rẫy, sợ hãi đối với chính ngay bản thân hai đứa bởi vì chúng biết là chúng sắp sửa làm chuyện trái đạo lý luân thường trời không dung đất chẳng tha. Thế nhưng dầu sao đi nữa thì chúng vẫn cứ nhất quyết hành động giống y như là đã lỡ lọt vào hang cọp rồi thì phải bắt cho được cọp con, vì thế chị Hậu vừa lung túng, vụng về vừa say sưa, đắm đuối hôn trả lại từng cái một vào mắt vào mũi Hùng. Chị hết nghiêng mặt qua bên này lại quay sang bên kia bởi vì chị thừa biết rằng đôi môi thằng em sao mà cứ mãi miết lỳ lợm mày mò tìm kiếm đôi môi chị và lẽ đương nhiên, chị hiểu một nụ hôn môi sẽ rất là quan trọng cho cả hai chị em gấp bội lần so với những cái hôn thông thường vào tóc, vào trán, vào mắt…; nó đánh dấu cho một hành động buông thả, sỗ sàng của một cặp tình nhân tha thiết yêu đương, ân ái, làm tình cùng với nhau chứ không còn là hai chị em ruột thịt nữa. “Cùng tháng năm mây thu trôi lững thững ngang trời, biết bao giờ thôi phiêu lãng dứt tiếng mưa ngâu…”, có lẽ giờ đây tiếng mưa ngâu đang rả rich từng giọt trong cõi lòng Hùng cũng như chị Hậu và “cao cao bên cửa sổ có hai người hôn nhau, đường phố ơi hãy yên lặng để hai người hôn nhau”, tuy rằng ở đây chẳng hề có cái cửa sổ nào cả nhưng lại có nguyên cả một gian phòng ngủ kín đáo, im vắng cho hai chị em thỏa sức thong thả yêu nhau mà không hề có bất kỳ trở lực ngoại cảnh nào để ngăn cách, cản trở chúng và có thể nói là muốn làm gì thì làm. Bất chợt, chị khe khẽ lên tiếng :
-Hùng có… đóng cửa…cẩn thận…chưa?
-Em…đóng rồi…chị!
Ở vùng đất khỉ ho cò gáy này không bao giờ xảy ra trộm cướp cho chị lo lắng vì dân chúng không ai có lắm tài sản, chị chỉ đắn đo một điều là chẳng may dỉ Phương vể nhà lúc này thì không những hai chị em mất hết cả hứng thú mà còn chuốc thêm nhiều phiền phức. Sau khi nghe em trai trả lời, chị mới thực sự yên tâm để trút bỏ hết gánh nặng tâm lý đè nặng cõi lòng chị, với cử chỉ e thẹn ngượng ngùng, chị từ từ nghiêng đầu và khẽ hé mở đôi môi dày mọng của mình đón nhận lấy hai vành môi của Hùng ; đấy chính là thời khắc quan trọng nhất khi hai chị em bắt đầu trao tặng cho nhau nụ hôn đầu đời của mình. Phải nói rằng cả chị lẫn em đều thực sự quằn quại, run rẫy một cách kịch liệt và dữ dội chẳng khác chi một trận mưa rừng vào ban đêm, tuy chị Hậu trước giờ cũng từng hôn nhau với anh Lâm-chồng chị nhưng chị nhận thấy rõ ràng là nụ hôn đêm nay giữa chị với em trai hoàn toàn khác hẳn với những nụ hôn giữa chị với chồng, quả thật nó rất trân trọng đặc biệt làm sao
ấy khiến chị không sao lý giải cho được. Còn đối với Hùng, đây là lần đầu tiên trong cuộc đời nó được hôn môi một người con gái tuy rằng đó không phải ai đâu xa lạ mà chính là người chị ruột hơn