- Đăng Bởi: Dâm Cô Nương
- Lượt Xem: 3645 Lượt
a tàu nên rất sợ. Tiền thì mất ko nhiều nhưng mà ức chế lắm. Gội xong tóc bết lại, vuốt kêu ken két, cảm giác còn khó chịu hơn lúc chưa gội. Nhưng thôi, đang vội, xuống tầng một mua tạm gói dầu gội của bà chị cùng xóm xem sao, tiện thể thăm dò tin tức về cô bé dễ thương đó. Biết đâu lại được gặp em ý ở nhà thì sao.
Vậy là tôi lóc cóc xuống tầng một.
– Chị ơi, cho em gói Clear, loại bạc hà nhé.
– Ừ, có đây – Bà chị đon đả chạy ra. Chắc mới bán hàng nên ít khách, thấy người mua hàng nên quý và hồ hởi lắm.
– Em lấy mấy gói?
– Cho em chục gói đi.
Bạn đang đọc Truyện sex – Phang em bé xóm trọ =.= tại Trang3xVn.Sextgem.Com
– Của em đây. Bọn em mua gì cứ xuống đây mua cho chị nhé, chị bán giá cũng ko cao hơn với các đại lý to ở ngoài đâu.
– Dạ vâng. Cửa hàng chị mới mở tình hình thế nào ạ? Chắc bán cũng tốt chứ ạ?
– Ờ, cũng nhì nhằng, vì mới mở mà.
Tôi liếc mắt ra giỏ lan treo gần cửa và hỏi:
– Ôi, giỏ lan đẹp thế! Chị thích hoa lan à?
– Không, của cái Bống nhà chị đấy, chị già rồi, hoa hoét gì nữa, có thích cũng chỉ thích hoa đồng tiền thôi. (và cả hoa súng nữa chứ – Câu này chị ko nói, mà là tôi nghĩ )
– Bống ạ, Bống là ai ạ? Tên nghe ngộ nhỉ!
– Nó là đứa em họ ở cùng với chị, mới lên học Đại học sư phạm Hà nội. Tên nó là Nhung, nhưng mọi người ở nhà quen gọi là Bống.
– Thế ạ. Thế em ấy đâu ạ? Sao em chẳng nhìn thấy bao giờ? (điêu thế)
– Nó đi học suốt ngày. Học ở trường, học thêm, rảnh thì lại lên thư viện. Con bé ngoan và chịu khó học lắm.
Vậy là tôi đã có được một số thông tin cơ bản về em. Bước tiếp theo là từ từ tiếp cận để làm thân với em. Tôi đã xác định là em Bống này ko thể xơi trong một nốt hay hai nốt được mà phải nhiều nốt, bởi em ý còn bé, vừa tốt nghiệp phổ thông xong, lại con nhà lành, ngoan ngoãn. Con gái mới lớn, nhà lành thường quan trọng lắm chuyện đóng gạch, chuyện trinh tiết. Bởi thế sẽ rất khó để các em ý dâng hiến nhanh và ngay. Đó là cái khó. Nhưng cũng có cái thuận lợi là kiểu con gái ấy thường ngây thơ, dễ tin vào những lời đường mật, những lời hươu vượn, và một điểm nữa cũng ko kém phần quan trọng là các em ý ko đòi hỏi những món quà đắt tiền, những bữa ăn sang trọng, những chuyến đi xa xỉ, chỉ cần cho các em ý món quà tinh thần gì đó khiến các em ý cảm
động là được. (Tôi dùng từ “thường” nhé, tức là sẽ có ngoại lệ).
Một chiều, khi tôi đi làm về, vừa quặt xe vào đầu ngõ thì gặp bà chị của em Bống đang phi xe đi ra. Định chào nhưng bà ấy đi vội nên ko kịp. Về đến xóm, tôi để ý thấy phòng em vẫn mở, vẫn bán hàng, tức là em đang ở nhà một mình. Cơ hội tốt đây rồi, tôi nhủ thầm.
Cất con xe vào gầm để xe, tôi chỉnh lại áo quần rồi tiến đến cửa hàng em.
– Em ơi!!!!
– Dạ, đợi em tí.
Hình như em đang bận nấu cơm, nghe có người gọi em tất tả chạy ra. Vì đang nấu bếp nên má em đỏ bừng, hồng hồng, những giọt mồ hôi li ti lăn trên trán, đọng cả trên cặp lông mày dài và mảnh mai của em. Vậy nhưng đôi mắt thì vẫn đen láy, long lanh, và nụ cười thì vẫn thật tươi và quyến rũ. Nhìn thấy tôi, chắc em đã nhận ra, và hỏi tôi:
– Anh đi làm về rồi ạ? Anh mua gì?
– Cho anh mấy gói mì tôm.
Em liền cúi xuống nhặt mì cho tôi. Và tất nhiên, với chiếc áo ở nhà có cái cổ hơi rộng thì việc em cúi xuống nhặt mì quả thực là một khoảnh khắc thần tiên với những thằng hám gái như tôi. Chỉ chờ em cúi xuống là cặp mắt hau háu của tôi đã sáng rực lên, nhìn ko chớp mắt vào bộ ngực trắng muốt và căng tròn của một cô gái mới lớn. Dường như cái áo ngực là quá nhỏ và đang căng ra hết mình nhằm níu kéo hai bầu vú mơn mởn tràn trề ấy ở lại vói nó. Khoảnh khắc ấy làm tôi mê man, thằng cu trong chiếc quần jean cũng cứng nhắc như muốn đòi chui ra xem cùng. Ước gì tôi được thò tay vào trong đó mà khua khoắng, vục mặt vào đó mà hà hít, ôi…
– Kìa anh, ko nghe thấy em hỏi gì à?
Tôi giật mình…
– Ơi, em hỏi gì?
– Anh lấy mấy gói?
– Bao nhiêu cũng được.
Tôi trả lời một câu hơi ngớ ngẩn, có lẽ vẫn chưa tỉnh hẳn.
– Hihi. Em lấy cho anh 5 gói nhé? Ăn hết thì anh lại xuống đây lấy tiếp.
– Ừ…
Em cho 5 gói mì vào túi và đưa cho tôi. Tôi vẫn tiếc rẻ và chưa đã mắt nên vẫn cố níu kéo…
– À, thôi, lấy thêm cho anh gói nữa.
Em lại ngoan ngoãn cúi xuống, và tôi thì lại hau háu nhìn vào cái khe ngực trắng ngần ấy… Thực sự, tôi muốn mua cả trăm gói mì nữa, nhưng với điều kiện em phải nhặt từng gói một, từng gói một… Nhưng thôi. Cái tiểu xảo đó ko dùng nhiều được, lộ mất. Em mà phát hiện ra bản chất máu gái của tôi, rồi đề phòng thì hỏng .
Vừa đưa túi mì cho tôi, em vừa hỏi:
– Anh đi làm về mệt mà lại ăn mì tôm à? Ăn vậy có sợ bị nóng ruột ko?
– Ừm, người ta có bạn gái, có người yêu nấu cơm cho ăn, anh vô duyên nên chả ai yêu, đành ăn mì tôm vậy. Nóng ruột vì mì tôm làm sao đáng sợ bằng nóng ruột vì mãi chả tán được ai – tôi vừa nói vừa lấy tiền trả em.
Em nhoẻn miệng cười:
– Anh nói dối, con trai các anh chả tin được, với lại, người như anh, thiếu gì cô theo.
– Ở đâu? Em biết ở đâu có cô nào theo anh thì chỉ anh với, Đồng Hới anh cũng tới, Trường Sa anh cũng ra…
– Hi…
Em ko nói gì, chỉ cười tươi sau câu nói đùa của tôi. Tôi lại hỏi thêm:
– Em đang nấu cơm à?
– Dạ vâng ạ
– Cơm em nấu chắc là ngon lắm. Ước gì một lần anh được ăn cơm em nấu.
– Hi, em nấu dở lắm. Chỉ sợ anh ko ăn nổi thôi.
– Anh ko tin, người ta bảo con gái chăm chỉ, khéo léo, ngoan ngoãn thì sẽ nấu ăn rất ngon. Mà kể cả em có nấu ăn dở thì anh vẫn thích được ăn cùng em. Người ta bảo quan trọng ko phải là ăn gì, ăn ở đâu mà quan trọng là ăn với ai thui..
Em lại cười… Nụ cười thật chết người. Rùi như chợt nhớ ra, em nói:
– Thui, em phải nấu cơm. Lúc khác nói chuyện với anh nhé.
Nói rùi em lại tất tưởi chạy vào với với cái nồi đang cháy bập bùng trên bếp. Nhìn cái mông tròn lẳn hằn rõ hình chiếc quần lót của em rung rinh theo từng bước chạy, lại thấy em thật hấp dẫn làm sao, và cái khao khát được chiếm đoạt em lại càng sôi sục trong tôi. Thôi, hôm nay tiến thêm một chút thế là được rồi, cũng đã cho em hiểu được là t