- Đăng Bởi: Dâm Cô Nương
- Lượt Xem: 3155 Lượt
ua Đàm Loan đã từ một cậu bé mồ côi 13 lớn lên trong tình thương và sự chăm sóc của nàng.
Nàng biệt tăm, dấu tiệt không cho Đàm Loan biết nàng ở đâu. Khi đứa bé trai ra đời, nàng đặt tên cho nó là Galveston để kỷ niệm nơi nó đã đậu thai. Khi có ai hỏi, nàng chỉ trả lời là nàng thụ thai theo phương pháp cấy nhân tạo vì muốn có con nhưng không có ý định lấy chồng.
Thế rồi, 12 năm thoăn thắt trôi qua. Một hôm, nàng nhận được một cú phone.
"Mẹ, con là Đàm Loan đây … Xin mẹ đừng cúp phone, con phải khổ công lắm mới tìm được mẹ …"
Nàng cúp phone ngay lập tức. Vậy mà Đàm Loan vẫn kiên nhẫn tìm cách liên lạc với nàng. Phải mất một thời gian sau nàng mới làm lành với Đàm Loan và cuối cùng nhận lời đến dự tiệc sinh nhật thứ 30 của nó.
(Hết Phần 1 … Xin mời đón xem tiếp Phần 2)
Phần 2: Lá Vàng Mùa Thu
Nhà báo Lê Hưng dễ dàng nhận ra bà Hoàng Thu Thảo vì bà có nét rất giống cô vợ của Đàm Loan.
Hoàng Thu Thảo dáng dấp nhỏ nhắn, mảnh khảnh như đa số phụ nữ Việt Nam, gương mặt trái xoan, đẹp trí thức với đôi mắt tròn và vẻ mặt sáng, làm bà nhìn trẻ hơn tuổi rất nhiều. Nếu bà đi cùng với vợ của Đàm Loan thì người ta có thể lầm là hai chị em chứ không phải là hai mẹ con.
Lê Hưng vừa định len qua đám đông để đến phỏng vấn Thu Thảo thì một vị khách mời đã nhanh chân đến trước mặt nàng.
"Xin phép bà cho tôi hỏi, bà có phải là Hoàng Thu Thảo không ạ?" Người đàn ông trung niên có vóc dáng quí phái nhìn thẳng vào mắt Thu Thảo.
Khi Hoàng Thu Thảo định thần nhìn kỷ lại thì nàng không khỏi giật mình thốt lên:
"Anh … anh đấy hả?"
"Em đến đây hôm nay với ai?"
"Em đi một mình, chồng em bận qua Nhât để họp."
"Mình ra ngoài nói chuyện nhe?"
Người đàn ông cùng Hoàng Thu Thảo lách người qua cánh cửa để ra khu vườn sau.
"Đã hơn 30 năm mình mới gặp lại nhau. Không hiểu sao anh vẫn thấy hồi hộp như xưa…"
Đứng trước mặt Thu Thảo là Trần Phúc Dư, người tình đầu thời đại học của Thu Thảo. Năm nàng 19 tuổi, hai người đã yêu nhau say đắm. Chẳng may, cha mẹ Thu Thảo bắt nàng phải làm đám cưới với con trai của một thương gia giàu có vừa du học ở Pháp mới về.
Hận vì tình, một tuần trước ngày cưới, Thu Thảo lén gặp Phúc Dư tại phòng trọ của chàng.
"Em muốn trao trinh tiết cho anh và có với anh một đứa con."
Phúc Dư không chần chờ gì cả, liền bế xốc Thu Thảo và đặt nàng lên bàn học. Tay chàng luồn dưới tà áo dài và kéo tuột chiếc quần satin của nàng xuống khỏi chân một cách gọn gàng cùng với cả cái quần lót.
Chàng nhanh chóng mở nút kéo quần xuống và cố đút cu vào chỗ lằn xẻ giữa hai chân Thu Thảo. Khổ nổi, cố gắng tới lui cả 15 phút mà thịt vẫn chưa đâm vào thịt được, làm Phúc Dư đổ mồ hôi đầm đìa.
Vậy mà rồi cuối cùng hai người cũng đã trọn vẹn ân ái với nhau. Chỉ có điều là khi tàn cuộc, Phúc Dư thấy tiếc vì mọi việc xảy ra quá nhanh, Thu Thảo dường như chả có vẻ cảm khoái gì cả.
"Nhỡ chồng em biết được thì sao?"
"Hắn có vẻ khờ lắm, em thừa sức xỏ mủi hắn."
Quả nhiên, 9 tháng sau ngày cưới, Thu Thảo sinh hạ một đứa con gái và đặt tên cho nó là Dư Ái.
Còn về phần Phúc Dư, chàng chán nản bỏ bê việc học, chẳng màng ăn uống đến sinh bệnh. Cha mẹ Phúc Dư, vốn là điền chủ giàu có ở miền Tây Nam Việt, quá lo lắng cho con nên vội vàng mai mối cho Phúc Dư cưới gấp một cô hoa khôi đẹp nổi tiếng khắp tỉnh. Cô này chỉ mới có 16 tuổi nhưng đã có bao gia đình danh giá ngấp nghé, tên nàng là Huỳnh Dương Nhiệc.
"Anh đến dự tiệc hôm nay, chắc có quen với Đàm Loan?"
"Dĩ nhiên, anh là cha ruột của Đàm Loan mà!"
"Trời ơi!" Thu Thảo thốt lên hốt hoảng.
"Có chuyện gì vậy em?"
"Đứa con gái của chúng mình, nó chính là vợ của Đàm Loan bây giờ. Em được mời đến đây vì em là mẹ vợ của Đàm Loan. Như vậy con bé Dư Ái đã vô tình lấy thằng em cùng cha khác mẹ của nó làm chồng rồi! Trời ơi, tại sao Đàm Loan không bao giờ đả động gì đến cha của nó hết vậy?"
Ông Phúc Dư đứng lặng như trời trồng giây lát rồi mới lên tiếng:
"Định mệnh thật khắc nghiệt! Cha con anh chỉ mới tìm lại được nhau cách đây 3 năm mà thôi. Anh mất liên lạc với gia đình sau khi mẹ con nó đi vượt biên vào năm 1985. Vì xa cách nhau, anh cũng chưa có dịp đến nhà nó hay nói chuyện với vợ nó."
***
Đàm Loan hơi ngạc nhiên khi thấy ba nó đang trò chuyện thật thân mật với mẹ vợ của nó, chắc có lẽ ai đó đã giới thiệu hai người với nhau. Vậy mà cũng đã 7 năm nay chàng ta mới có dịp gặp lại mẹ vợ của mình.
Hồi năm cuối đại học, Đàm Loan là mẫu thanh niên được các cô gái yêu thích: học giỏi, tài ba, đi làm có tiền, đẹp trai, biết ăn nói có duyên. Người mê Đàm Loan nhất là Dư Ái. Cô này lớn hơn chàng ta một tuổi và đang học MBA.
Dư Ái là một trong những cô sinh viên thuộc loại hấp dẫn nhất trong trường nhưng Đàm Loan thấy không hợp với cô ta vì nàng quá tham vọng và mưu mô, nhiều khi đến lạnh lùng.
Biết Đàm Loan lơ là với mình, cô ta bèn tổ chức party tại nhà và sắp xếp cho bạn bè cùng Đàm Loan uống rượu say. Khi mọi người đã ra về hết, cô ta chủ động đưa Đàm Loan vào phòng rồi khêu gợi kịch liệt cho chàng ta làm tình với mình.
Cu của Đàm Loan không giương lên nổi thì cô ta bú, liếm thật tài tình cho đến khi nó đứng thẳng lên. Đàm Loan không ngồi lên được thì cô ta cưởi trên bụng chàng như cưởi ngựa. Những bắp thịt âm hộ của Dư Ái thắt bóp thật tuyệt vời chung quanh dương vật làm Đàm Loan sướng quá không cầm cự nổi đến 3 phút.
Một tháng sau, cô ta hẹn gặp riêng Đàm Loan:
"Em đã có thai với anh sau cái đêm party hôm đó. Mình làm đám cưới gấp nhe anh? Nếu không thì em không có mặt mủi nào để sống, chắc phải tự tử quá!" Dư Ái vừa nói vừa thút thít.
Thấy Đàm Loan không trả lời, cô ta bồi thêm phát thứ hai:
"Nếu anh không lấy em, em sẽ kiện anh về tội hiếp dâm cho anh tàn đời rồi em mới tự tử. Thành ma, em sẽ về bóp cổ anh hàng đêm, không anh sống yên!"
Vì danh dự, Đàm Loan hấp tấp làm đám cưới với Dư Ái dù không yêu thương gì nàng. Tiền bạc không thành vấn đề vì Đàm Loan đã có công việc làm rất tốt từ trước khi tốt nghiệp. Sau khi ra tr