- Đăng Bởi: Dâm Cô Nương
- Lượt Xem: 557 Lượt
ái lém lỉnh rồi ù té vào trong nhà bới cơm vừa ăn vừa xem tv. Bật tới bật lui có 4 kênh nản thật vì cái vùng quê này kênh truyền hình cũng có giới hạn, bật tới bật lui cuối cùng tôi chọn đại 1 kênh “vtv2 – thế giới động vật” ăn vội tô cơm tôi chạy ù ra ngoài dắt xe rồi nói với mẹ
-Con ra nhà chú Thạch chơi game nha – tôi cười cười để đánh lạc hướng mẹ
-Mày ăn đi chơi game woài nha con – giọng mẹ tôi hậm hực
-Chơi xíu thôi mẹ, ở nhà chán wa, ko có Net chơi 1 mình buồn lắm
-Chơi xíu thôi nha rồi về á – mặt mẹ có vẻ cũng ko vui vẻ j khi để tôi đi nhưng ở tuổi đó tôi quan tâm làm j chuyện như thế cả đc phép là tôi biến ngay
Nói là chơi 1 xíu nhưng mon men đến 10h tôi mới về, ra cũng chỉ chat linh tinh với bọn bạn, cày MU… tránh ánh mắt của mẹ nên vừa về tới nhà tôi chạy ù vào bới 1 tô cơm bự rồi leo lên lầu ăn. Trong cái khoảnh khắc chạy ù vào bất giác tôi ngửi đc nỗi buồn trong có ko khí, nó ko ở đâu xa mà xuất phát từ trong ánh mắt của mẹ. Hình như buồn phiền là 1 bệnh truyền nhuyễn các bạn ạ, nó cũng có triệu trứng và cũng có lây lan. Cảm nhận đc nỗi buồn của mẹ lòng tôi cứ rối như tơ vò nhưng cũng chẳng đủ để tôi phải quay lại nhìn mẹ và nói thật to CON XIN LỖI MẸ, cho đến tận bây h khi kể các bạn nge câu chuyện này mẹ vẫn còn đang lo lắng và buồn phiền về tôi nhìu thứ lắm, là 1 thằng con trai thật khó để nói lên cảm xúc của mình với bạn bè chứ đừng nói là với gia đình, với mẹ nhưng nếu mẹ có nge đc những lời nói này của con tại diễn đàn này con muốn nói 1 câu chân thành là: “Con xin lỗi mẹ nhìu lắm, mẹ đã vất vả nuôi con khôn lớn cho con ăn học thành tài mà con chưa ngày nào ở bên mẹ báo hiếu cho mẹ, con thấy rất hổ thẹn vì tất cả nhưng mẹ ơi, 1 thằng con trai ko thể ngồi tâm sự nhỏ to với mẹ những chuyện như thế này đc mẹ à, con muốn nói xin lỗi mẹ rất nhìu lần – rất nhìu lần rồi nhưng mỗi khi chạm mặt với ánh mắt buồn của mẹ thì con ko còn dũng khí để nói nữa, con gác tạm nó vào 1 góc trong tim mình rồi dùng hành động để nói cho mẹ biết là CON CÁM ƠN MẸ vì tất cả những j mẹ đã hi sinh, đã cho con có ngày hôm nay. CON YÊU MẸ.”
Hì, xin lỗi các bạn vì mình hơi lan man, nhưng khi viết đến đây mình ko thể dừng cảm xúc của mình về mẹ đc, đối với mình mẹ là tất…………
Full truyện tại bên dưới nhé 😉